TÌNH YÊU LÃNG MẠN
Tình yêu như nắng mặt trời
Sớm mai thức dậy rạng ngời mắt em
Tình yêu có lúc êm đềm
Đôi khi “sóng gió” lại thêm nhọc nhằn
Tình yêu thỉnh thoảng khó khăn
Giận hờn trách móc, băn khoăn tiến – lùi
Tình yêu có khổ, có vui
Hân hoan phấn khởi, bùi ngùi xót xa
Tình yêu có thể nhạt nhòa
Quay lưng ngoảnh mặt để mà chia tay
Tình yêu đâu phải đến ngay
Lòng vòng quanh quẩn từng giây từng giờ
Tình yêu tha thiết – hững hờ
Mặn nồng – nhạt nhẽo ai ngờ được đâu!
Tình yêu đôi lúc u sầu
Thử thách càng lớn, tình sâu càng nồng
Tình yêu đâu phải màu hồng
Có khi tím ngắt, lạnh lùng cô đơn
Tình yêu chấp nhận thiệt – hơn
Hơn thì vui vẻ, tủi hờn khi thua
Tình yêu trải rộng bốn mùa
Xuân thì ấm áp, thế thừa vươn cao
Hè sang nóng nực dọi vào
Tâm tim rực cháy lẽ nào cách xa
Thu về tha thiết đậm đà
Nắng vàng trải nhẹ thướt tha nhịp nhàng
Đông tới lạnh lẽo bàng hoàng
Xa nhau thì nhớ lại càng thấy yêu
Tình yêu đẹp đẽ cao vời
Hãy luôn trân trọng cho đời sáng tươi
Tình yêu dành tặng muôn người
Ai mà giữ được rạng ngời vinh quang
Hãy yêu chung thủy đàng hoàng
Chớ nên phụ bạc, bẽ bàng người ơi!
Tình yêu giá trị tuyệt vời
Để cho hậu thế đời đời biết yêu
- HT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét