Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013

Đến Một Lúc!???..


Đến Một Lúc!???..
    Đến một lúc, chúng ta bỗng thông hiểu tất cả mọi quy luật của đất trời rằng không có gì là trường tồn bất biến, Ngược lại chính nhờ sự biến đổi ấy mà chúng ta có những điều mới mẻ tinh khôi.
   Đến một lúc, mọi giông tố mịt mùng không che nổi sự bừng sáng của con tim và mọi khổ đau buồn tủi không  đánh gục được niềm lạc quan tiềm ẩn trong một tinh thần.
     Chúng ta sống quá lâu trong thành kiến và định kiến hẹp hòi cùng với lòng kiêu ngạo chen chân trong một ngôi nhà bản ngã; đến một lúc, chúng ta cần phải bước ra khỏi cửa để  ngắm nhìn toàn bộ sự mênh mông và bát ngát của đất trời.
    Đến một lúc, chúng ta cảm nhận được niềm vui khi tấm lòng rộng mở và trái tim thắp sáng lên niềm tin yêu cuộc sống.
      Đến một lúc, chúng ta nhìn lại và cười nhạo vào những trò hề do chính mình tạo ra và chúng ta trở nên lặng lẽ để thấy rõ sự cần thiết của tĩnh tại  tâm hồn. 
    Chúng ta chợt nhận thấy quy luật sâu xa của cuộc sống hạnh phúc không chỉ là đón nhận mà còn phải là sự cho đi.
     Đến một lúc, cảm thấy ngập tràn hạnh phúc không phải vì chúng ta vớt lên được cái gì đó từ dòng nước mà chính là quăng bỏ bớt cho dòng nước cuốn trôi.
    Đến một lúc, chúng ta hiểu được sự thật của niềm vui không phải là ở đỉnh vinh quang hay ngọn núi ngập hoa vàng mà chính là từng bước chân thảnh thơi và được ngắm hoa cỏ dại trên đường. 
    Chúng ta chợt nhận ra rằng hạnh phúc không phải ở đâu xa mà chính là sự mãn nguyện trong từng phút giây hiện tại.
   Khi đã trải qua bao nhiêu buồn vui thương ghét, bao hi vọng chán chường, bao thành công thất bại, đến một lúc chúng ta chợt nhận thấy rằng tất cả mọi sự đời đến và đi, có rồi không dường như chỉ là một tuồng ảo hóa. 
    Chúng ta cảm thấy mọi lý luận, ngôn từ đều thừa thãi, thay vào đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt hoặc một tình thương nồng ấm dẫu chỉ là của người khách qua đường cũng đủ làm cho ta ấm lòng và tươi vui hơn  trong cuộc sống.
     Đến một lúc, chúng ta cảm thấy sự tha thứ, bao dung là món quà tặng vô giá và cần thiết mà con người có thể trao tặng cho nhau không bao giờ cạn.
     Đến một lúc, chúng ta hiểu con đường tâm linh thì tuyệt đối đơn độc, không ai có thể đi theo dẫu đó là người thân yêu nhất.
                                                                   Vũ Phượng sưu tầm     


4 nhận xét:

HOÀI THANH nói...

Rồi mai một lúc không xa
tâm hồn thanh thản, hiểu ra mọi điều
Cuộc sống chẳng được bao nhiêu
Nhưng mà tình nghĩa là điều quý luôn!
Chúc Vũ phượng vạn sự an lành và tràn đầy hồng phúc trong Mùa Phục Sinh năm nay.

Unknown nói...

Cuộc sống chẳng được bao nhiêu
Nhưng mà tình nghĩa là điều quý luôn! ời bạn hiền
Cảm ơn người bạn hiền luôn đồng hành cùng VP, Ánh sáng niềm vui Chúa Phục Sinh luôn tràn ngập trong tâm hồn bạn

Unknown nói...

Hạnh phúc không ở đâu xa, mà ở ngay dưới chân mình thôi

Unknown nói...

Chào Minh Chính, Niềm vui tràn ngập nơi bạn trong tuần bát nhật.