Thứ Tư, 3 tháng 7, 2013

ĐẠO ĐỨC RẤT KHÓ ĐỂ ĐÁNH GIÁ BẤT CỨ AI


Một bác sĩ vào bệnh viện vội vàng sau khi nhận được gọi cho một cuộc phẫu thuật khẩn cấp. Ông nhanh chóng thay trang phục và đi thẳng vào phòng phẫu thuật. Ông đã gặp cha của cậu bé sẽ được phẫu thuật đang đứng đợi. Khi nhìn thấy ông, cha cậu bé hét lên:


"Tại sao ông lại đi lâu vậy? Ông có biết rằng cuộc sống của con trai tôi đang gặp nguy hiểm không? Ông không có bất kỳ ý thức trách nhiệm nào à?"

Bác sĩ mỉm cười và nói:

"Tôi xin lỗi, tôi không ở trong bệnh viện và tôi đã đi nhanh nhất có thể sau khi nhận được cuộc gọi. Và bây giờ, tôi muốn anh bình tĩnh lại để tôi có thể làm công việc của tôi ..."
"Bình tĩnh thế nào được nếu là con trai của ông đang nằm trong căn phòng này, ông sẽ bình tĩnh được không? Nếu con trai của ông sắp chết ông có bình tĩnh nổi không?" - Cha cậu bé nói một cách giận dữ.

Bác sĩ mỉm cười một lần nữa và trả lời: 

"Tôi sẽ nói lại những gì trong Sách Thánh viết "Chúng ta đến từ cát bụi và sẽ trở về cát bụi, may mắn là tên của Thiên Chúa" Các bác sĩ không thể kéo dài cuộc sống. Hãy đi và cầu nguyện cho con trai của anh, chúng tôi sẽ làm những gì tốt nhất nhờ ân điển của Đức Chúa Trời "

"Đưa ra lời khuyên khi ông không quan tâm luôn dễ dàng như vậy" - Cha cậu bé nghĩ thầm .
Ca phẫu thuật mất khoảng vàng tiếng đồng hồ, sau đó các bác sĩ bước ra khỏi phòng phẫu thuật với những nụ cười rạng rỡ.

"Cám ơn Chúa, con trai của anh được cứu!"

Không chờ đợi câu trả lời của người cha, vị bác sĩ đã chạy như bay ra thang máy và không quên nói vọng lại "Nếu anh có bất kỳ câu hỏi nào, hãy hỏi các y tá!"

"Tại sao ông ta lại ngạo mạn thế chứ? Ông ta không thể chờ đợi một vài phút để tôi hỏi về tình trạng của con trai tôi sao?" - Cha cậu bé nói hằn học khi nhìn các y bác sĩ còn lại.

Y tá trả lời, nước mắt rớt xuống khuôn mặt của cô: 

"Con trai ông ấy qua đời hôm qua trong một tai nạn giao thông, ông ấy đang bận mai táng cho con trai khi chúng tôi gọi ông tới bệnh viện phẫu thuật cho con trai anh. Ông ấy đã cứu được cuộc sống của con trai anh và bây giờ ông ấy lại chạy đi để hoàn thành nốt việc chôn cất con trai mình."

"ĐẠO ĐỨC RẤT KHÓ ĐỂ ĐÁNH GIÁ BẤT CỨ AI ... bởi vì bạn không bao giờ biết cuộc sống của họ như thế nào và những gì họ đang trải qua"

               VŨ PHƯỢNG - SƯU TẦM

Minh Châu Trần đã để lại một nhận xét mới về bài đăng của bạn "ĐẠO ĐỨC RẤT KHÓ ĐỂ ĐÁNH GIÁ BẤT CỨ AI": 
 Đọc bài viết của PV, mình nhớ lại mấy câu thơ mình từng được đọc và ghi nhớ:

Lạy Chúa, xin mở rộng vòng tay con,
để có thể đón nhận những người bạn mới.
Xin cho con đừng trở nên nghèo nàn
vì chỉ muốn làm bạn với ai giống con.
Xin dạy con biết thế nào là gặp gỡ.
Gặp gỡ không phải chỉ là quảng đại cho đi,
mà còn là khiêm nhường nhận lãnh.
Gặp gỡ không phải chỉ là tâm sự về mình,
mà còn là lắng nghe người khác.
Gặp gỡ không phải chỉ là
phân phát sự giàu có của mình,
mà còn là nhìn nhận và đón nhận
sự phong phú của tha nhân.
Dù chúng con có nhiều điểm khác biệt,
nhưng xin hiệp nhất chúng con trong tình yêu.
Xin cho chúng con biết
yêu thương nhau thật tình,
chia sẻ cho nhau mọi nỗi buồn vui,
nâng nhau dậy khi vấp ngã,
phấn khởi trước những thành công,
khích lệ trước một cố gắng nhỏ,
và nhất là thẳng thắn góp ý cho nhau,
để cùng nhau tiến bộ. 







Cảm ơn bài Minh Chính nhiều nhé.
 

14 nhận xét:

Unknown nói...

Còm số 1.......... Tem Vàng nhé

Unknown nói...

Vâng Tem Vàng cho Minh Chính. Chúc ngày mới bình an

Mộng Bình nói...

Câu chuyện rất hay và ý nghĩa !
Chúc chị buổi tối ấm áp ngon giấc nhé !

Unknown nói...

Cảm ơn Mộng Bình đã ghé thăm, Chúc em ngày mới hạnh phúc an lành bên người thân.

Unknown nói...

Đọc bài viết của PV, mình nhớ lại mấy câu thơ mình từng được đọc và ghi nhớ:
Lạy Chúa, xin mở rộng vòng tay con,
để có thể đón nhận những người bạn mới.
Xin cho con đừng trở nên nghèo nàn
vì chỉ muốn làm bạn với ai giống con.
Xin dạy con biết thế nào là gặp gỡ.
Gặp gỡ không phải chỉ là quảng đại cho đi,
mà còn là khiêm nhường nhận lãnh.
Gặp gỡ không phải chỉ là tâm sự về mình,
mà còn là lắng nghe người khác.
Gặp gỡ không phải chỉ là
phân phát sự giàu có của mình,
mà còn là nhìn nhận và đón nhận
sự phong phú của tha nhân.
Dù chúng con có nhiều điểm khác biệt,
nhưng xin hiệp nhất chúng con trong tình yêu.
Xin cho chúng con biết
yêu thương nhau thật tình,
chia sẻ cho nhau mọi nỗi buồn vui,
nâng nhau dậy khi vấp ngã,
phấn khởi trước những thành công,
khích lệ trước một cố gắng nhỏ,
và nhất là thẳng thắn góp ý cho nhau,
để cùng nhau tiến bộ.

Unknown nói...

Cảm ơn bài viết của Minh Chính, VP thấy hay nên đã đăng lên cùng.

Unknown nói...

Câu chuyện này anh đã từng được đọc và cũng lấy đó làm lời răn cho mình trong cuộc sống . Cám ơn em .

Nặc danh nói...

Thät la`cam'döng !

Cam'on tac´ gia' bai`viet´( Hoc söng´lam`nguoi`)

Unknown nói...

Dạ câu chuyện này đã có từ lâu, em thấy hay nên vẫn muốn đưa lên, cảm ơn anh đã đọc và ghé thăm, ngày mới nhiều sức khỏe an vui anh robert nguyen nhé.

Unknown nói...

Chào bạn cản ơn bạn đã ghé thăm, chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui.

Mẫn nói...

D9o6i khi trong cuộc sống mình chỉ biết có mình mà không biết người khác. một bài học làm người bạn ạ, chúc bạn luôn an lành trong Chúa.

Unknown nói...

Có những chuyện mắt thấy tai nghe mà nó hoàn toàn khác với ta nghĩ, đúng không anh Mẫn. Ngày mới nhiều niềm vui an lành anh nhé.

HOÀI THANH nói...

Qua câu chuyện VP st, mình chợt nghĩ lại chính bản thân, đôi khi vì nôn nóng, bức xúc ... nên đã nghĩ và hiểu lầm bạn bè. Vậy thì trong bất cứ lời nói, cử chỉ, hành động, việc làm nào, cần phải cân nhắc, suy nghĩ cho tỏ tường, kẻo làm buồn lòng nhau. Phải thế không thưa Bạn hiền!

Unknown nói...

Lỗi lầm này chúng ta thường hay mắc phải, có điều là vô tình hay cố ý đó mới là điều đáng phải suy nghĩ Hoài Thanh ạ, Chúc bạn hiền luôn có niềm vui trong cuộc sống thường ngày.